(VnExpress 15/08/2020) Tôi đã định về Việt Nam một lần thôi,
“để nhìn cho biết”. Đi xuyên đất nước một lần, thăm tất cả, thế là đủ. Dầu mình
không bao giờ trở lại nữa thì trong lòng vẫn yên.
Đó
là tôi tự nhủ đã lâu lắm rồi, rất nhiều lần. Tôi là người không định đi khỏi
Việt Nam và cũng không định về. Ngày đi hay về đều không chuẩn bị. Nhưng, người
ta có cái số rồi. Khi nào rời cố hương là rời, quy cố hương là quy.
Lần
đầu, khi những suy nghĩ "về Việt Nam" đến, tôi vẫn tự nhủ "có
khi nào mình trở lại nơi mình bắt đầu, biết là không tìm được gì đâu". Lúc
đó chồng tôi đồng ý, các con lớn rồi, có gia đình đầm ấm rồi, mình có vắng một
thời gian cũng không sao cả. Rồi chồng tôi mất, ý định không về nữa càng lớn
hơn. Vì trước kia đi đâu cũng có chồng tôi lo mọi thứ, không có anh thì tôi về
làm gì nữa. Vì nhiều năm, tôi cũng coi mình là người ngoài lề của thời cuộc.